Thứ Sáu, 31 tháng 7, 2015

NỬA ĐÊM CẢM - SỐT

NỬA ĐÊM CẢM - SỐT
Nửa đêm nóng lạnh sốt mê man
Đắp bốn năm chăn ,đắp vội vàng
Đầu trán nóng ran người lạnh toát 
Chân tay run rẩy trí mơ màng
Lúc vui lúc khỏe thì hăng hái
Khi bệnh khi đau phải nhẹ nhàng
Cần biết tự lo khi ốm yếu
Sức dài còn gánh chuyện giang san
KN 20/06/15

GIỚI THIỆU BẢN DỊCH BÀI THƠ"QUAN HẢI" ( NGUYỄN TRÃI) CỦA KHANG NGUYÊN


GIỚI THIỆU BẢN DỊCH BÀI THƠ"QUAN HẢI" ( NGUYỄN TRÃI) CỦA KHANG NGUYÊN
Khi giặc Minh bắt cha ông là Nguyễn Phi Khanh đưa về phương Bắc, Nguyễn Trãi đã vì hiếu theo chân cha đến tận ải Nam Quan. Nguyễn Phi Khanh bảo ông trở về lo việc quang phục lại nước Đại Việt, đánh đuổi ngoại xâm, như thế mới là “đại hiếu”, còn theo cha phục dịch, chia sẻ cuộc sống tù đày chẳng qua chỉ là “chữ hiếu tầm thường” mà thôi.
Nguyễn Trãi vâng lệnh, khóc mà trở về, khi đi ngang qua cửa biển Bạch Đằng, nơi ngày xưa hai lần quân ta dùng cọc nhọn đại phá quân Nam Hán và quân Nguyên Mông, ông bùi ngùi ngắm biển, suy gẫm việc hưng suy, tồn vong của các triều đại trước, xúc cảm mà viết nên bài “QUAN HẢI”, một bài thơ nguyên tác bằng Hán văn, lời lẽ, ý tứ vô cùng uyên thâm, khiến cho người đời sau khi đọc lại, cảm xúc bỗng trào dâng lai láng.
關海
樁木重重海浪前
沉江鐵鎖亦徒然
覆舟始信民猶水
恃險難憑命在天
禍福有媒非一日
英雄遺恨幾千年
乾坤今古無窮意
卻在滄浪遠樹煙
Quan hải
Thung mộc trùng trùng hải lãng tiền
Trầm giang thiết toả diệc đồ nhiên
Phúc chu thuỷ tín dân do thuỷ
Thị hiểm nan bằng mệnh tại thiên
Hoạ phúc hữu môi phi nhất nhật
Anh hùng di hận kỉ thiên niên
Kiền khôn kim cổ vô cùng ý
Khước tại Thương Lang viễn thụ yên
Dịch nghĩa
Cọc gỗ trồng lớp lớp trước sóng biển
Xích sắt cũng được trầm mình dưới nước để phong toả như thế
Thuyền có bị lật mới biết rằng dân chẳng khác gì nước
Cậy vào địa thế hiểm trở cũng khó bằng mệnh trời
Họa phúc đều có duyên do, đâu phải chỉ một ngày
Anh hùng để lại mối hận nghìn năm
Xưa nay ý trời đất thì vô cùng tận
Lui về chốn cây cỏ mây trời ở đất Thương Lang xa xôi.
QUAN HẢI
Cọc gỗ trùng trùng giữa biển khơi
Xích ngâm phong tỏa dưới bao thời
Lật thuyền vỡ lẽ dân như nước
Địa thế cũng không cưỡng mệnh trời
Phúc họa nguyên do đâu một sớm
Anh hùng mối hận giữ nghìn đời
Xưa nay thiên ý vô cùng tận
Lui chốn Thương Lang đất cỏ phơi
Khang Nguyên

GIỚI THIỆU BẢN DỊCH :"ĐỘC TIỂU THANH KÍ" (NGUYỄN DU) CỦA KHANG NGUYÊN

GIỚI THIỆU BẢN DỊCH :"ĐỘC TIỂU THANH KÍ" (NGUYỄN DU) CỦA KHANG NGUYÊN

Sau đây là nguyên tác bài thơ chữ Hán: "Độc Tiểu Thanh kí " của Đại thi hào Nguyễn Du được Khang Nguyên dịch ra thể thơ Đường.

*GIỚI THIỆU SƠ LƯỢC

Tương truyền Phùng Tiểu Thanh là một cô gái Trung Quốc sống khoảng đầu thời Minh.Là một cô gái có nhan sắc ,con nhà gia thế và thạo các môn :cầm ,kì ,thi ,hoạ. Năm 16 tuổi nàng được gả làm vợ lẽ cho Phùng Sinh. Vợ cả Phùng Sinh tính hay ghen lại cay độc, bắt nàng ra sống riêng trên Cô Sơn, gần Tây Hồ. Vì đau buồn, nàng sinh bệnh rồi qua đời khi mới tròn mười tám xuân xanh. Những nỗi đau khổ muộn phiền nàng gửi gắm vào thơ nhưng lại bị vợ cả đem đốt hết, may mắn còn một số bài sót lại. Người ta cho khắc in số thơ đó, đặt là" Phần dư tập."
Thương xót, đồng cảm với số phận của người con gái tài tình mà bạc mệnh, Nguyễn Du viết ra bài thơ này.

讀小青記
西湖花苑盡成墟
獨吊窗前一紙書
脂粉有神憐死後
文章無命累焚餘
古今恨事天難問
風韻奇冤我自居
不知三百餘年後
天下何人泣素如

Độc Tiểu Thanh ký
(Phiên âm)

Tây hồ hoa uyển tẫn thành khư,
Độc điếu song tiền nhất chỉ thư.
Chi phấn hữu thần liên tử hậu,
Văn chương vô mệnh lụy phần dư.
Cổ kim hận sự thiên nan vấn,
Phong vận kỳ oan ngã tự cư.
Bất tri tam bách dư niên hậu,
Thiên hạ hà nhân khấp Tố Như ?

ĐỌC TIỂU THANH KÝ
(Dịch nghĩa)

Vườn hoa đẹp bên Tây hồ đã thành bãi hoang
Đơn độc viếng nàng bằng một tập sách đọc trước cửa sổ.
Son phấn có thần cũng phải tức tưởi vì những việc sau khi chết,
Văn chương không có số mệnh mà cũng bị đốt dở dang
Oán hận xưa nay khó mà hỏi trời
Nỗi oan của người phong nhã ta cũng tự thấy có mình ở trong ấy.
Không biết hơn ba trăm năm sau này
Thiên hạ có người nào khóc Tố Như hay không?

Độc Tiểu Thanh kí
(Dịch thơ)

Tây Hồ nét đẹp đã tan hoang
Giấy viếng đọc bên cửa sổ nàng
Son phấn chết đi còn tức tưởi
Văn chương đốt bỏ vẫn dư tàn
Oán hờn khó hỏi trời kia biết
Oan khuất như cùng kẻ đã mang
Biết đến ba trăm năm ,hoặc nữa
Tố Như, ai khóc ở trần gian?

Khang Nguyên (dịch và giới thiệu )

VỊNH CON ẾCH

VỊNH CON ẾCH
Mắt lồi ,miệng rộng kiếp tanh nhơ
Quen chốn hang sâu , chốn bụi bờ
Khi đói rình mò nơi nước thối
Lúc no chui rúc chỗ bùn dơ
Trên mương ,dưới ruộng hai lòng sống
Trong ngách,ngoài hang một bụng chờ
Ẩn nấp kêu to rồi đắc chí
Chết vì cái miệng vốn ngu ngơ
Khang Nguyên.25/07/15

NHẮN NHỦ

NHẮN NHỦ
Làm trai chí lớn giữa thời nay
Đất nước nhiễu nhương phải dựng xây
Không những đấu tranh cho lẽ phải
Mà còn chiến đấu tạo điều ngay
Cường quyền sợ hãi ưa đàn áp
Đảng phái lo toan sẽ đọa đày
Hãy giữ tinh thần cho vũng chãi
Hai vai gánh vác nước non này
Khang Nguyên

VỊNH TÔM HÙM

VỊNH TÔM HÙM
Cuộc sống tung hoành dưới nước sâu
Đầu to ,mắt lớn kém ai đâu
Khi tươi chĩa kiếm ung dung chậm
Lúc sợ cong càng nháo nhác mau
Khúm núm ôm mình trong vỏ bọc
Co ro đảo mắt dưới chòm râu
Mỉa mai lấy giật lùi làm tiến
Để mãi khom lưng mãi cúi đầu
Khang Nguyên 26/07/15

SỐNG

SỐNG
(Bài xướng )
Tác giả: Phan Bội Châu
Sống tủi làm chi đứng chật trời
Sống nhìn thế giới hổ chăng ai?
Sống làm nô lệ cho người khiến
Sống chịu ngu si để chúng cười
Sống tưởng công danh, không tưởng nước
Sống lo phú quý, chẳng lo đời
Sống mà như thế, đừng nên sống
Sống tủi làm chi, đứng chật trời
--------++++-------
SỐNG
(Họa y đề )
Sống hèn chẳng dám ngẩng trông trời
Sống chỉ mưu đồ ,khó cậy ai
Sống cảnh bù nhìn - người nhạo báng
Sống làm tôi mọi - kẻ chê cười
Sống cùng phú quí , không cùng nước
Sống với vinh hoa, chẳng với đời
Sống mãi cúi luồn thêm nhục nhã
Sống hèn chẳng dám ngẩng trông trời
Khang Nguyên

VỊNH CON RÙA

VỊNH CON RÙA
Trên bờ, dưới nước sống hai nơi
Ở cạn thì bò , dưới nước bơi
Kiếm chỗ âm u làm trú ẩn
Tìm đàng hẻo lánh chọn nằm phơi
Quanh năm an phận cùng bèo bọt
Suốt kiếp ủ ê với đất trời
Chỉ tiếc thân mình mang giáp cứng
Âu lo rụt cổ bỏ quên đời
Khang Nguyên

Thứ Năm, 9 tháng 7, 2015

VAN EM

VAN EM
Van em một chút ân tình
Cho nhau trọn mộng ba sinh lúc đầu
Trời thu lất phất mưa ngâu
Hoa tươi chưa thắm vẹn mầu đã rơi
Van em một chút gọi mời
Bướm theo bướm giữa lưng trời thoảng cơn
Lúc quấn quýt - lúc tủi hờn
Lúc nhung nhớ ,lúc chập chờn ái ân
Van em một chút ân cần
Uyên ương lạc lõng những lần xa nhau
Tiếng kêu , tiếng hót thương đau
Cánh dang cánh ,đón gọi nhau bay về
Van em cơn tỉnh cơn mê
Vầng trăng bẻ giữa triền đê thủa nào
Câu thơ chặt đứt hôm nao
Đò - chèo lạc nhịp đảo chao gập ghềnh
Van em ghi nhớ đôi lần
Đôi lần hứa hẹn , đôi lần thiết tha
Em yêu áo cưới hoa cà
Áo dài khăn đống đôi ta bấy giờ
Van em một chút tình hờ
Những lời xưa cũ bây giờ dối gian
Đã mang nặng kiếp đa đoan
Chỉ mong nhận chút trái ngang nửa vời
Khang Nguyên 08/07/15

BẠN ĐẾN CHƠI NHÀ

BẠN ĐẾN CHƠI NHÀ
(Họa thơ Nguyễn Khuyến )
Bữa nay bằng hữu ghé thăm nhà
Chẳng có trầu chè , chợ lại xa
Cá mới ươm non thương lũ cá
Gà vừa nhảy ổ tội thân gà
Đằng sau luống cải còn nguyên hạt
Phía trước giàn bầu mới trổ hoa
Tiếp khách chỉ mang bình nước lã
Cũng làm ấm chuyện bạn cùng ta
Khang Nguyên
-----++++-----
BẠN ĐẾN CHƠI NHÀ
(Bài xướng )
Đã bấy lâu nay bác tới nhà
Trẻ thời đi vắng chợ thời xa
Ao sâu nước cả khôn chài cá
Vườn rộng rào thưa khó đuổi gà
Cải chửa ra cây , cà mới nụ
Bầu vừa rụng rốn mướp đương hoa
Đầu trò tiếp khách trầu không có
Bác đến chơi đây ta với ta
Nguyễn Khuyến

THẾ SỰ

THẾ SỰ
Tình đời muôn mặt khó vuông tròn
Lắm cảnh tréo ngoe của nước non
Quan lại xa hoa nhà lớn lớn
Dân đen hà tiện miếng con con
Cười cho thế sự cười không hết
Khóc với nhân gian khóc mãi còn
Cám cảnh thương thay trời đất biết
Chỉ mong trọn vẹn tấm lòng son
Khang Nguyên

MUÔN SỰ ĐỜI

MUÔN SỰ ĐỜI
Ngẫm nghĩ sự đời rõ lắm thay
Tình người chỗ cạn chỗ no đầy
Quan trên giàu sụ còn tham nhũng
Dân dưới nghèo tơi lại đọa đày
Bản chất người gian che sự thật
Thói đời kẻ xấu sợ điều ngay
Nhân tình thế thái cho ta biết
Muôn mặt hình dung đất nước này
Khang Nguyên 09/07/15

Thứ Ba, 7 tháng 7, 2015

KHINH

THƠ MỜI HỌA
KHINH
(Bài xướng )
Khinh khi lắm kẻ xấu quanh ta
Khinh những hạng gian khắp nước nhà
Khinh lũ tiểu nhân tâm lợi dụng
Khinh người trí thức ý gian tà
Khinh phường nhu nhược quên non nước
Khinh kẻ bất lương bỏ mẹ cha
Khinh thay kẻ sĩ ưa luồn cúi
Khinh cho đứa bỏ mặc sơn hà
Khang Nguyên 06/07/15
GHÉT
(Bài họa )
Ghét bọn gian tham cướp biển ta
Ghét phường phản nghịch nước non nhà
Ghét thằng nắm chức mà hèn hạ
Ghét kẻ tròng ngoe miệng xảo tà
Ghét lũ quan tham tâm dối trá
Ghét người bội bạc nghĩa ông cha
Ghét cay ghét đắng ghét kỳ lạ
Ghét ngập giang sơn lút hải hà
BUỒN !
Buồn nhất ai ơi đất nước ta
Buồn thay phận số kẻ không nhà
Buồn vì thế thái nhiều sa đọa
Buồn bởi nhân sinh lắm ác tà
Buồn những đồng tiền mua thật giả
Buồn bao lợi lộc bán tình cha
Buồn ơi ! Vận nước đang tơi tả
Buồn biết hay chăng ? Nói thử hà
_____ NL _____
Linh Nhật

Thứ Năm, 2 tháng 7, 2015

ĐỂ ANH

ĐỂ ANH
Để anh hẹn nốt đêm nay
Môi son má phấn bao ngày đợi mong
Ánh trăng sóng sánh bên dòng
Điểm soi mấy mối tơ lòng nôn nao
Để anh âu yếm má đào
Ấm nồng êm ái tuôn trào những cơn
Cánh chim lạc tổ tủi hờn
Đêm về lạnh lẽo gợi hơn tiếng sầu
Để anh vuốt tóc em lâu
Sợi thương sợi nhớ mái đầu cách xa
Tóc trơn tru -tóc mượt mà
Tình là rối rắm - tóc là tóc suôn
Để anh kể những nỗi buồn
Nỗi luôn thăm thẳm - nỗi luôn mịt mù
Ví dầu chiếc lá mùa thu
Em về bên những tiếng ru ban chiều
Để anh nghe những tiếng yêu
Em ru con lúc xế chiều mênh mông
Nghe em thủ thỉ bên chồng
Để anh quên chút nhớ mong ngọt ngào
Khang Nguyên 14/05/15

THƯƠNG MẸ

THƯƠNG MẸ
Cả đời vất vả dáng hom hem
Nuôi đủ tám con,cháu một đàn
Người tính làng nhàng -người tính hỗn
Kẻ chồng phụ bạc - kẻ chồng ghen
Quanh năm lặn lội dầm mưa nắng
Suốt kiếp lo toan dãi gió ngàn
Cha mẹ sinh con- trời định tính
Vướng thêm gia cảnh cứ lầm than
Khang Nguyên 26/05/15

TRÊN BẦU TRỜI TỔ QUỐC - NHÌN QUÊ HƯƠNG ĐẤT NƯỚC

TRÊN BẦU TRỜI TỔ QUỐC - NHÌN QUÊ HƯƠNG ĐẤT NƯỚC
Ngồi giữa trời cao ở máy bay
Ngắm trông phong cảnh tụ nơi đây
Núi xanh chễ chệ lặng im đứng
Mây trắng đùn đùn chuyển động bay
Trông thấy muôn loài như cát bụi
Nhìn xem vạn vật chỉ bàn tay
Đất đai ,lãnh hải còn chưa vẹn
Bất chợt thương thêm đất nước này
Khang Nguyên

TIẾNG ĐÊM

TIẾNG ĐÊM
Chợp mắt canh khuya nghĩ thẹn thùng
Thân trai gánh vác việc tôi trung
Quê cha tướng ngoảnh từ muôn phía
Đất mẹ giặc quây khắp bốn vùng
Dẫu biết thiên cơ tìm chính nghĩa
Rồi hay thời thế tạo anh hùng
Âu lo vận nước chưa buồn giấc
Một tiếng gà đêm gáy não nùng
Khang Nguyên

HOA HẬU NGỦ NGÀY

HOA HẬU NGỦ NGÀY
(Họa thơ Hồ Xuân Hương )
Giữa buổi trưa hè , giữa chốn đông
Hoa khôi thả mộng giấc say nồng
Ưỡn mình chèo khẻo dang chân phụng
Ngả đít chành bành dạng háng long
Đôi quả hồng non chờ kẻ hái
Một khe suối rậm đợi người thông
Anh hùng thiên hạ xem không nỡ
Ngoảnh mặt chẳng đừng,ngó chẳng xong
Khang Nguyên
--+++-++
THIẾU NỮ NGỦ NGÀY
(Bài xướng )
Trưa hè hây hẩy gió nồm đông
Thiếu nữ nằm chơi quá giấc nồng
Lược trúc biếng cài trên mái tóc
Yếm đào trễ xuống dưới nương long
Đôi gò bồng đảo sương còn ngậm
Một lạch đào nguyên nước chửa thông
Quân tử dùng dằng không nỡ bước
Đi thì cũng dở, ở không xong
Hồ Xuân Hương
P/s: Hình ảnh hoa hậu Việt Nam Nguyễn Cao Kì Duyên đang say ngủ trên máy bay.

ĐỂ RỒI

ĐỂ RỒI
Để rồi có những nhớ nhung
Mạng là mạng nối ta cùng với nhau
Một khung cửa chát muôn màu
Gửi lời tâm sự hẹn nhau đợi chờ
Để rồi có những mộng mơ
Lứa đôi nghĩ ngợi vu vơ mấy vần
Má hồng em thẹn phân vân
Mười hai bến nước một lần trao duyên
Để rồi đợi bến mong thuyền
Xuôi chèo mát mái vẹn nguyên câu thề
Vầng trăng bẻ giữa triền đê
Làm chèo lướt sóng ta về chung đôi
Để rồi nghe những bồi hồi
Cánh chim xây tổ nhét nhồi thời gian
Nhìn tàn rơm rác lan man
Cũng nên mái ấm ngút ngàn yêu thương
Để rồi có những tơ vương
Sợ phù dung nở giữa đường gió bay
Hoa tươi ngắn ngủi đôi ngày
Hoa tình nở giũa tình này mấy cơn ?
Để rồi nghe những tủi hờn
Yêu xa ngại gió chờn vờn tấm thân
Em tôi mảnh khảnh trăng ngần
Tấm thân liễu yếu phong trần sương mai
Để rồi nghe những tàn phai
Mấy niềm trăn trở đường dài trăm năm
Giường đơn gối chiếc em nằm
Bâng quơ ruột rối tơ tằm nôn nao
Để rồi nhớ phút ngọt ngào
Suối tình tuôn sóng rì rào lên ngôi
Nhớ nhung chất chứa bồi hồi
Để rồi tôi lại...để rồi...yêu em !!!
Khang Nguyên 30/06/15